30-06-2025
Với giọng điệu chân thành, sâu lắng, bài thơ chạm đến trái tim người đọc, khơi gợi tình yêu quê hương, gia đình và nhắc nhở chúng ta về giá trị của những khoảnh khắc bên người thân yêu, bởi một khi đã...
Bài thơ diễn tả nỗi lòng của người mẹ đối với con cái trong cuộc sống khó khăn. Mẹ lặn lội nuôi con, luôn nhớ về quê hương và những kỷ niệm với gia đình. Mẹ chờ mong, lo lắng cho t...
Tâm Khúc : "Mô Tê Răng Rứa". Lời thơ : Thi sĩ Triết Gia Lê Huy Trứ, Nhạc : Nguyên Hà, Trình Bày : Vân Khánh, Hòa Âm : Quang Đạt Studio
Chùm thơ "Tháng Tư Cảm Thán" của Đặng Xuân Xuyến là một tập hợp những bài thơ ngắn gọn, súc tích, nhưng mang đậm chất trữ tình, sâu lắng. Mỗi bài thơ trong chùm thơ này đều gợi lên...
Bài thơ đặt ra những câu hỏi đầy trăn trở về tình cảm và trách nhiệm của con cái đối với mẹ. Khi mẹ còn trẻ, sự thăm hỏi có thể ít ỏi, khi mẹ già, việc chăm sóc có thể chưa đủ, và...
Chữ Việt là sự kết hợp giữa tư tưởng Đông và Tây, được sáng tạo bởi tổ tiên. Các ví dụ minh họa cho thấy tính đa dạng và sự phong phú của từ ngữ, cũng như việc du nhập từ nước ngoà...
Nhận Diện Tiền Thân Đức Phật/ TRUYỆN ÔNG SƯ SUNG SƯỚNG/ Sư phụ có 500 đệ tử là tiền thân Đức Phật.
Mùa Xuân nương gió, theo mây lên ngàn,/ Dầm sương giải nắng, áo vàng mùa xuân.
Nhà thơ Trần Quang Đạo đã tách biệt câu cảm thán: "Mưa chia không thiên vị." đứng độc lập với khổ thơ đầu để thêm nhấn mạnh sự chiêm nghiệm, ngộ thức về Đạo của người tu tập.
Miệng cười chúm chím, duyên duyên lạ/ Em dán mùa Xuân thắm cả nhà!
Năm nay đón Tết chằng pháo hoa/ Táo quân hề nhảm đã nhạt nhòa/ Mấy trò diễn cũ, nhàm, chả ngó/ Cũng ngại ra đường lại co ro!
Sáu mươi năm, biết nhàn thì nhàn,/ Sáu mươi năm, cuộc đời vô thường.
Bóng xế về tây nghe quạnh quẽ!/ Ngắm hoàng hôn xuống, ánh chiều rơi!
Lễ Nghĩa Liêm Sỉ 禮 義 廉 恥 là bốn loại kỷ cương để duy trì quốc gia, nếu bốn loại kỷ cương này không được phát huy thì quốc gia sẽ diệt vong.
Có 2 Bản dịch Việt ngữ (trong số tất cả 7 bản dịch) được nói đến nhiều nhất và có giá trị nhất trong Văn học sử, từ Bản Hán ngữ của Đặng Trần Côn
Thêm một mùa cỏ lau nữa lại về trắng tinh khôi triền dốc. Tôi vẫn còn nhớ rất rõ hình ảnh ba tôi những sớm những chiều đi về trên dốc nắng. Bóng ba đổ xuống, vươn dài tận chân đồi...
Tất cả, một ngày không xa sẽ rơi vào quên lãng, sẽ tan biến đi theo chu kỳ sinh, trụ, dị, diệt của nhân sinh. Không quan trọng. Điều quan trọng, trong giờ phút còn có mặt, còn được...
Tâm hồn Mẹ tựa khu vườn/ Nơi đây yên tĩnh, tình thương dạt dào/ Muôn chim đua hót ngọt ngào/ Bài ca hoan lạc vọng vào muôn phương
Sinh như đợt sóng trước,/ Tử giống đợt sóng sau.
Hư ảo chập chờn cánh Tuyết bay/ Gọi hồn non nước Trăng vơi đầy/ Tiếng Chuông tiềm thức lan trong gió/ Mưa Pháp đầy trời. Mưa sớm nay ...
Trong chữ ĐẠO có vần “ạo” đồng thanh với “tạo”. Trong chữ ĐỨC có vần “ức” đồng thanh với “sức”; đạo đức là phải (bỏ công sức tạo ra) tự tu dưỡng mà hình thành.
Nắng đẩy mây dồn phía đằng tây/ Mưa bụi lạnh thêm những gót giày