SỚM MAI ĐƯA MẸ ĐI TẮM NẮNG
Con về bên Mẹ thật là vui,
Đưa Mẹ dạo bước giữa đường đời.
Tóc bạc phơi sương như ánh tuyết,
Nụ cười an lạc, ánh dương soi.
Chín mươi ba tuổi, Mẹ an vui,
Một đời gian lao giờ nghỉ ngơi.
Ơn Mẹ như mây, tình như biển,
Nuôi con khôn lớn, dạy nên người.
Xuất gia con nguyện đời thanh tịnh,
Cửa Phật từ bi trải khắp nơi.
Hiếu đạo chẳng quên tình sữa ngọt,
Tâm con vẫn trọn vẹn với Người.
Kính chúc Mẹ hiền luôn mạnh khỏe,
An vui tuổi thọ giữa đất trời.
Đưa Mẹ dạo phố bước thong dong,
Hoa đạo tỏa hương, tâm thảnh thơi.
Mặt trời nắng ấm nơi phố biển,
Nụ cười của Mẹ sáng hiền khôi.
Con nguyện giữ tròn tâm hiếu hạnh,
Chúc Mẹ an vui đến trọn đời.
Mẹ là điểm tựa thiêng liêng không gì thay thế. Dù đã khoác áo nâu sồng, bước vào đời sống xuất gia, con vẫn mang trong tim trọn vẹn tình Mẹ bao la. Mỗi bước tu tập, mỗi lời kinh con trì tụng, đều xin hồi hướng cho Mẹ được mạnh khỏe, an nhiên và an vui tuổi thọ.
Đạo hiếu không chỉ ở mái nhà đời thường, mà còn trải rộng trong hương sen cửa Phật — nơi con nguyện giữ trọn nghĩa tình, báo đáp công ơn Mẹ suốt một đời.
Bình Luận Bài Viết