19-09-2024
Đừng để ác nghiệp xen vào, nếu ác nghiệp đã rò rỉ vào tâm thì phải bịt chặt lại, tát cạn lần hồi ác nghiệp ấy đi
Truyện này thí dụ ở đời/ Tín đồ đạo Phật lắm người nhận ra/ Thầy tu đạo đức cao xa/ Tu thân khắc khổ rừng già núi sâu
Ngẫm xem trong cõi ta bà/ Tử sinh tham ái người ta đắm chìm/ Nước tanh “ngũ dục” uống thêm/ Đôi khi cảm thấy buồn phiền chán chê
Truyện này thí dụ giống sao/ Xuất gia có vị đã vào Cửa Không/ “Giới cụ túc” đã thọ xong/ Hai trăm năm chục Giới mong giữ gìn
Truyện này thí dụ ở đời/ Hiểu lầm Phật Pháp lắm người vụng tu/ Tưởng mình tài giỏi có thừa/ Rời xa chánh pháp từ xưa rạng ngời
Hãy xem “bố thí” ở đời/ So cùng rương quý ngẫm thời khác chi/ Chính nhờ nhân bố thí kia/ Tư tài hưởng dụng tức thì phát sinh.
Truyện này thí dụ ở đời/ “Sinh, già, bệnh, chết” con người tránh đâu/ Bệnh “vô thường” khổ ngập đầu/ Con người do đó muốn cầu trường sinh
Truyện này thí dụ ở đời/ Học tu Phật Pháp lắm người dễ duôi/ Giới và Định, Tuệ buông xuôi/ Chỉ lo công đức tô bồi quanh năm
Truyện này thí dụ từ xưa/ Phật từng khuyên dạy rất ư nhiều lần/ “Sáu căn” gìn giữ tối cần/ “Mắt, tai, mũi, lưỡi” và “thân, ý” mình,
Truyện này thí dụ ở đời/ Tinh cần tu học lắm người khổ công/ Chỉ cầu danh lợi viển vông/ Chẳng cầu đạo quả vô cùng cao siêu
Ở đời đáng làm việc chi/ Làm ngay đừng đợi đến khi muộn màng/ Thời cơ qua, chuyện lỡ làng/ Bấy giờ hối hả chẳng mang lợi về.
Người tu học quyết một đường/ Quyết theo Phật pháp, đạo vàng chuyên tâm
Người theo Phật Pháp tu hành/ Sau khi phá giới, gian tình chối nhanh/ Không hề cải dữ làm lành/ Không hề sám hối tâm thành sửa sai
Truyện này tỉ dụ giống sao/ Nhiều người thuyết pháp nhắm vào lý suông/ Vừa mơ hồ, lại viển vông/ Còn phần chánh lý thời không thuyết trình
Ở đời có kẻ muốn tu/ Muốn làm việc phước rất ư tốt lành/ Tỉ như bố thí nhiệt thành/ Nhưng dùng thủ đoạn của mình bất lương
Truyện này thí dụ thấy liền/ Thân do phiền não nhân duyên hợp thành/ Tấm thân “ngũ ấm” mong manh/ Chính do “sắc, thọ, tưởng, hành, thức” kia
Truyện này thí dụ giống sao/ Cái vui nhân thế ồn ào ngợi khen/ Ngẫm ra giả dối vô biên/ Cuộc đời sinh diệt biến thiên không ngừng
Truyện này thí dụ ở đời/ Cùng tu học Phật lắm người ganh đua/ Đại thừa bài xích Tiểu thừa,/ Tiểu thừa lại chẳng thích ưa Đại thừa
Truyện này thí dụ cho ta/ Thầy trò nên sống chan hòa tương thân
Truyện này mục đích khuyên người/ Làm chi cũng phải chờ thời tới tay/ Không thời cơ cứ làm ngay/ Khó thành công nổi, chỉ đầy sầu bi
Phàm phu tục tử thường tình/ Chấp vào khái niệm “không” thành vấn vương/ Sa vào cảnh giới bất thường/ Chỗ “vô sở hữu”, con đường mê si
Truyện này thí dụ thân người/ Nếu sinh ra được nghĩ thời khó sao,/ Được nghe Phật Pháp tối cao/ Lại càng thấy khó gấp bao nhiều lần,