Xuất thân từ một gia đình
Chuyên trồng cây trái, rau xanh trong vườn
Chàng trai nay đã lớn khôn
Thường dùng cuốc xẻng chuyên môn sới cày
Khai quang mảnh đất quanh đây
Trồng dưa, bầu, bí hàng ngày rất chăm
Rồi đem bán để kiếm ăn
Sống đời chật vật khó khăn bần hàn,
Gia tài sau một thời gian
Chỉ còn một xẻng theo chàng khắp nơi
Người đâu xẻng đấy mãi thôi
Tựa như gậy trúc đỡ người thầy tu
Bước đi trong cánh rừng thưa,
Mọi người vì vậy thường ưa gọi chàng
“Hiền nhân cuốc xẻng” lang thang
Bà con ái ngại, xóm làng mến thương.
Một ngày chàng nghĩ chán chường:
“Cuộc đời ta sống tầm thường ích chi
Chỉ làm vườn, uổng phí đi
Ta nên chuyển hướng ngay thì tốt hơn
Vào tu thiền chốn thâm sơn
Sẽ luôn hạnh phúc, sẽ luôn an bình.”
Nghĩ xong chàng tỏ nhiệt tình
Giấu đi cái xẻng của mình một nơi
Quyết tâm thay đổi cuộc đời
Vào tu thiền định thảnh thơi rừng già.
Đường thiền chưa kịp thăng hoa
Nẻo trần chàng lại đã sa chân rồi
Vấn vương cuốc xẻng mãi thôi
Cố quên chẳng được xẻng thời xưa kia
Thiền đâu còn tác dụng chi
Nên chàng bỏ cuộc quay về làng thôn
Lại tìm xẻng, lại làm vườn
Lao vào cuộc sống tầm thường trước đây.
Nhưng rồi chỉ được ít ngày
Anh chàng nhàm chán cuốc cày nếp xưa
Làm vườn trồng trọt hết ưa
Lại đem giấu xẻng đi như thuở nào
Rừng thiêng vẫy gọi chàng vào
Lại tu thiền định với bao nhiệt tình.
Tưởng rằng mọi chuyện tốt lành
Nào ngờ cuốc xẻng quẩn quanh tâm hồn
Khiến chàng lại bỏ về luôn
Đi về như vậy sáu lần chẳng ngưng.
*
Tới lần thứ bảy lìa rừng
Về vườn cầm xẻng chàng bừng ngộ ra
Nguyên nhân chính yếu sâu xa
Chỉ vì cuốc xẻng cũ mà khổ thân
Tới lui quanh quẩn bảy lần
Nên chàng quyết định bỏ luôn xẻng này:
“Vứt đi dứt khoát từ nay
Ném lòng sông ở vùng đây, tiếc gì!
Rồi quay lại nẻo cũ kia
Rừng thiền vĩnh viễn tìm về nương thân.”
Chàng mang xẻng ra bờ sông
Nhủ thầm: “Đừng dõi mắt trông kẻo phiền
Nhớ nơi vứt nó không nên,
Dù cho tham ái nổi lên sau này
Ta ra tìm nó nơi đây
Cũng không tìm thấy. Thoát ngay bụi trần.”
Chàng nhắm mắt, chàng quyết tâm
Trên đầu quay xẻng ba lần phóng ra
Giữa dòng sâu xẻng văng xa
Sau này khó kiếm nó mà vớt lên,
Trong lòng hoan hỉ vô biên
Chàng la thật lớn giữa miền thênh thang
Như sư tử rống ầm vang:
“Thắng rồi! Chiến thắng vinh quang đạt rồi!”
Tiếng la vọng khắp núi đồi
Bất ngờ lúc đó vua thời đi ngang
Vua vừa thắng trận vẻ vang
Dẹp quân phản loạn biên cương trở về
Sau khi tắm dưới sông kia
Cưỡi voi lộng lẫy uy nghi về thành
Về Ba La Nại uy danh
Nhân dân chờ đón linh đình hoan ca,
Vua nghe thấy tiếng chàng la
Ngài truyền lệnh hỏi cho ra sự tình
Sai quân đi kiếm dẫn trình
Ngài lên tiếng hỏi: “Nghe anh khoe rằng
Anh vừa chiến thắng huy hoàng
Thắng ai? Hãy nói rõ ràng phân minh.”
Khoan thai chàng mới thưa trình:
“Đại vương dù có tạo thành chiến công
Thắng trăm ngàn địch sa trường
Ngẫm ra chiến thắng ích không nhiều gì
Vì tương lai kẻ thù kia
Tìm đường phục hận, khó bề được yên,
Chiến công độc nhất vững bền
Đó là chiến thắng não phiền tâm ta
Do tham dục phát sinh ra
Mới là chiến thắng thật là tối cao.”
*
Vua nghe lời nói nhiệm màu
Trong lòng tỏ ngộ, tan mau não phiền
Tâm tư hướng đến cửa thiền
Muốn rời cõi tục qua miền an vui
Có chân hạnh phúc tuyệt vời
Vua bèn trịnh trọng ngỏ lời hỏi mau:
“Thưa hiền nhân, thật lành sao
Bây giờ ngài định đi đâu thưa ngài?”
Chàng bèn đáp rất khoan thai:
“Tôi rời cõi tục vào nơi thanh nhàn
Trong rừng Hy Mã Lạp Sơn
Tu thiền, xả hết trầm luân não phiền.”
Vua nghe phát khởi lòng tin
Tỏ bày nguyện vọng với hiền nhân kia:
“Cho tôi theo gót cùng đi
Giờ tôi cũng muốn xa lìa hoàng gia!”
Cả hai nhắm phía rừng già
Đi về phương Bắc thật là thảnh thơi.
Quan, quân tất cả mọi người
Cũng đều ngỏ ý tức thời theo chân.
Tin lành loan khắp nhân dân
Dân Ba La Nại muôn phần mừng vui
Ùn ùn theo gót hai người
Bỏ vùng phiền não, vào nơi hương thiền.
Kinh thành trống vắng im lìm
Vua trời Đế Thích trên miền trời cao
Thấy người lũ lượt theo nhau
Di cư vĩ đại tiến vào rừng hoang
Ngài bèn ra lệnh vội vàng
Tạo khu cư trú sẵn sàng trong đây
Sai thần xây cất làm ngay
Để mà đón phái đoàn này tới nơi,
Đất trời hoan hỉ chào mời
Hiền nhân cùng với mọi người ẩn cư
Mùi thiền ngan ngát rừng xưa
Đưa người thoát tục qua bờ thơm hương
Xuất gia, lối đạo tìm nương
“Từ, bi, hỉ, xả” trọn đường tu thân.
Mọi người cố gắng vô ngần
Tu hành đắc đạo hưởng nguồn sướng vui
Sau này tới lúc qua đời
Được sinh lên tận cõi trời Phạm Thiên.
*
Tâm Minh Ngô Tằng Giao
(thi hóa, phỏng dịch theo bản văn xuôi
THE SHOVEL WISE MAN
của Ven. Kurunegoda Piyatissa & Tod Anderson)
*
Nhận diện tiền thân Đức Phật
TRUYỆN HIỀN NHÂN CUỐC XẺNG
Hiền nhân Cuốc Xẻng là tiền thân Đức Phật. Vua là A Nan.
_________________________________________________________