Do chủ trương chống phá Phật giáo của Mao Trạch Đông, Trung Quốc trắng trợn điều động hơn 100 nhân viên an ninh mang súng và gậy gộc xông vào chùa Vân Môn giữa lễ niệm hương bắt đi 26 tu sĩ, giết chết thiền sư Diệu Vân và đánh trọng thương lão hòa thượng trụ trì Hư Vân 112 tuổi…
Thiền sư Vân Môn, tranh của Bạch Ẩn Huệ Hạc |
Chùa Vân Môn là “thánh địa đạo tràng” của thiền tông Trung Hoa dựng lên từ năm 923 bởi tổ Vân Môn Văn Yển, tọa lạc trên núi Vân Môn - một danh sơn thuộc huyện Nhũ Nguyên, Quảng Đông. Sau hơn 1.000 năm hưng phế, đến đầu thế kỷ 20, chùa nghiêng đổ tiêu điều, không người lui tới - chỉ sót một vị tăng già ngày đêm giữ ngọn lửa Phật bên nền điện Đại Hùng lạnh cóng. Quanh ngôi cổ tự đầy những lùm lau lách, cỏ dại, hang hốc chồn hoang rắn chuột...
Đến năm 1942, nhờ vận hội mới, chùa Vân Môn trùng hưng trong suốt 9 năm, mọc lên điện đài, lầu gác, sảnh đường và các công trình kiến trúc mới, uy nghiêm đồ sộ với ngót 180 ngôi, trên diện tích hơn 20 mẫu - là nhờ nguyện lực và sức bình sinh đích thân đứng ra tái tạo của vị đại tri thức nổi danh nhất Trung Quốc thời ấy: hòa thượng Hư Vân.
Trước đó, đầu xuân Tân Mão, thứ bảy 31.3.1951, ngài Hư Vân đang mở “giới đàn Ngàn Phật” ở chùa Vân Môn, có đông đảo tứ chúng vân tập cùng 120 tăng, bỗng bị công an Trung Quốc đến vây. Họ ào vào chùa, ngang nhiên bắt hòa thượng Hư Vân nhốt trongPhương trượng. Tất cả các cổng ra vào chùa đều có công an ngăn giữ, không cho ai thoát đi. Phật tử đến cúng dường, nghe kinh, bị ngăn lại, đuổi về. Các sư đang niệm hương lễ Phật, bị gom lên thiền đường giam giữ, nạt nộ “hỏi cung”.
Hòa thượng Hư Vân trên 100 tuổi. Ảnh TL
Không lấy được lời khai như mong muốn, công an quay lại lục soát kỹ hơn suốt 10 ngày, từ tòaPhạm vũ, Tổ đường, Khách đường, Điện Già lam, cho đến Trai đường, Niễn mễ phòng (nhà xay gạo), tháp Hải hội (chỗ đặt di cốt của thất chúng) không chỗ nào không soi kiếm. Kết quả, vẫn không tìm được gì. Công an trút hết giận dữ vào lão hòa thượng Hư Vân những ngày tiếp đó. Thơm ngát hương lan, sđd. tr.328 – thuật tiếp:
Thứ sáu 6.4.1951 (1.3 Tân Mão): “họ bắt sư (Hư Vân) nhốt vào thất kín, truyền đóng hết các cửa cái và cửa sổ lại, bỏ đói ngài, và cấm không cho ra ngoài đại tiểu tiện dù ngày hay đêm, chỉ cho để một ngọn đèn lù mù, giống như cảnh địa ngục”.