Giữa những bộn bề của cuộc sống, đôi khi ta quên mất rằng chỉ cần dừng lại đôi chút để thở, để mỉm cười… là đã đủ nuôi dưỡng bình an trong tâm hồn.
Mưa rồi sẽ tạnh, mỗi cơn gió rồi cũng qua, chỉ có tâm an mới khiến cảnh đời trở nên dịu dàng.
Dù đời người có thăng trầm, có vinh nhục, có như thế nào đi chăng nữa thì:
Đừng quên mỉm cười với chính mình, với cuộc đời, và với cả những điều chưa trọn vẹn.
Vì khi tâm lặng, ta sẽ thấy… hóa ra, đời vẫn rất dễ thương.
Bạn ơi, đừng buồn nhé,
Ngã thì cũng cười thôi.
Lăn vài vòng chẳng sao,
Mưa rơi rồi cũng tạnh.
Nắng vàng rồi sẽ chiếu,
Mệt thì nghỉ một chút.
Ngủ xong lại hăng say,
Ngày mai trời vẫn sáng.
Phiền não như bèo trôi,
Buông tay nhẹ như không.
Tâm như hồ tĩnh lặng,
Không còn vướng bụi hồng.
Gió qua rồi mây trắng,
Lá rơi cũng thong dong.
Sông trôi không vướng bận,
Tâm yên – cảnh cũng Thiền.
Hơi thở vào thật chậm,
Hơi thở ra thật êm.
Một nụ cười buông nhẹ,
Thấy đời này dễ thương.
🌸
Tranh đua, hơn thua, quyền – tiền, danh vọng… đến cả thân xác này tất cả rồi cũng Không.
Cuộc đời sắc sắc – không không, hãy dành một phút nào đó, ta quay về với chính mình
nhận diện hơi thở
mỉm cười với hiện tại,
và buông đi những phiền não vốn chỉ là
“bèo trôi giữa hồ tâm.”
Khi tâm an, trời đất trong ta cũng trở nên hiền hòa, an tịnh.
(T. Chúc Xuân)
🌿Chúc mọi người buổi sáng an yên, lòng nhẹ như mây,
một tách trà ấm,
một hơi thở sâu,
và một ngày thật hiền hòa, tĩnh tại 🌸
Bình Luận Bài Viết