Nhờ ánh trăng mà tên trộm nhìn thấy Thiền sư đã về đến, vì không còn chạy kịp nên rất lo lắng, không biết làm thế nào đây ? Thấy Thiền sư đi với hai tay không và vẻ mặt vui vẻ thì tên trộm nghĩ: “Bây giờ phải tẩu thoát thôi, bằng không để ông ấy bắt thì nguy và đây là y phục của ông vậy mình lấy mặc ngay.
Tên trộm quơ tay lấy y phục mặc vào rồi tháo chạy. Thiền sư nhìn thấy tên trộm dưới ánh trăng liền cảm động thở dài: “Đáng tiếc là ta không thể đem trăng để đưa ông đi mà chỉ nhờ ánh trăng soi đường về của ông thôi!”.
Cốt truyện này rất hay nhưng không phải là hay ở văn tự và hay là chúng ta có thể cảm nhận tâm cảnh của một thiền giả, tâm cảnh kia quả là rất đẹp. Thiền khiến cho Thiền sư được sự ưu mỹ, lời nói kia không chỉ xuất phát từ hình tướng, mà còn có lòng từ bi trong ấy.
Đáng tiếc là tâm của chúng ta chỉ có một chút nguyệt quang, còn nguyệt quang của Thiền sư soi chiếu cả thế giới, sự khoan dung và tĩnh mịch đầy khắp không cùng.
Cái đáng để học lòng khoan dung và từ bi ấy vậy.
Hình ảnh thêm về Ánh trăng soi đường về© Copyright 2025, Design by Triviet